Sương Lạnh Chiều Đông là một sáng tác nổi tiếng của cố nhạc sĩ Mạnh Phát, ông cũng là tác giả cũng như đồng tác giả của những ca khúc nổi tiếng như: Hoa Nở Về Đêm, Vọng Gác Đêm Sương, Phố Vắng Em Rồi, Nỗi Buồn Gác Trọ, Qua Xóm Nhỏ… Nhạc sĩ Mạnh Phát không sáng tác nhiều, nhưng với những ai yêu thích dòng nhạc của nhạc sĩ Mạnh Phát thì chắc chắn người yêu nhạc đã quá quen thuộc với những giai điệu, lời ca của bài hát Sương Lạnh Chiều Đông.
Sự da diết, nhẹ nhàng và đầy sâu lắng của giai điệu, cùng lời bài hát nói lên tâm tư, tình cảm của người đang đợi chờ, nghẹn ngào trong giờ phút đưa tiễn một người đi. Đó là những cảm xúc xuất phát từ tận đáy lòng, mang theo hơi thở buồn tủi của sự chia xa và nỗi nhớ nhung mà chạm đến trái tim người nghe.
Chiều xưa phai nắng dấu mòn đưa lối Soi bóng chung đôi mà hóa chia phôi Sương lạnh chiều đông vương tiếng thở Của người nguyện đợi chờ, nghẹn ngào giờ tiễn đưa.
Kẻ tiễn đưa thề nguyện đợi chờ, đưa tiễn nhau đi dưới buổi chiều đông sương lạnh. Chiều nao còn soi bóng hai đứa chung đôi, cùng nhau chung bước trên lối đi về, mà nay đã hóa chia phôi.
Chợt thấy lòng rớt giữa hư vô Đưa tiễn nhau đi ngại những đêm mơ Đêm chập chờn buông lên giấc mộng Em vẫn thường gặp anh, như lúc xưa nơi sân trường.
Tâm trạng lạc lõng của người ở lại, giữa có và không, được và mất, tất cả như một điều hư vô. Hình ảnh của kẻ ở người đi lúc nào mà không mang nhiều cảm xúc trong giây phút tiễn đưa. Và cũng từ sự tiễn đưa, chia xa ấy khiến người ta sợ, nỗi sợ phải đối mặt với màn đêm và những cơn mưa. Bởi đêm và mưa càng làm lòng người dễ lạc vào nỗi buồn của sự cô đơn và niềm nhớ thương bóng dáng của một người… Để rồi, hình ảnh của những ngày xưa, ngày hai đứa vẫn gặp nhau, hẹn hò nơi sân trường thân thương lại hiện về. Đẹp biết bao tình yêu thời tuổi ngọc trôi qua trong êm đềm. Đâu ngờ rằng đến một ngày hai đứa phải chia xa, để cho từng đêm giấc ngủ chập chờn mà tìm nhau trong giấc mộng.
Anh lên đường lạc hướng Em ở lại sầu thương Buốt giá câu thơ những lúc đêm mờ Ướp cánh hoa xưa phấn nhớ hương chờ Mà đắm trong nghẹn ngào.
Người nhạc sĩ đã vẽ nên một hình ảnh tiễn đưa vô cùng cảm động, chạm đến cảm xúc người nghe đó là người đi thì lạc hướng, người ở thì sầu thương. Để rồi từng đêm buốt giá những năm tháng đợi chờ khắc vào thơ, ướp cánh hoa xưa mà chìm đắm trong nghẹn ngào.
Mười năm mơ kết mây thành hoa trắng Mây vỡ hoa tan tàn giấc mơ hoa Anh hãy về đây đêm giá lạnh Vẫn nghe nồng hơi ấm của tầm hồn tròn mơ.
Mười năm mong ước tình kết nên duyên, như mây kia kết thành hoa trắng để minh chứng cho tình yêu hai đứa. Nhưng nay mây vỡ hoa tan, tình ta vẫn chia xa mà yêu trong thương nhớ đợi chờ. Chỉ mong ước anh về trong đêm giá lạnh để sưởi ấm tâm hồn nhau cho tròn giấc mộng xưa.
Lưu Giang.