Xe Hoa Một Chiếc, đây là một sáng tác của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, ca khúc này được ông viết vào khoảng cuối thập niên 1950, với một tên gọi khác là Đàn Lòng Trăm Cung. Bài hát được Hoàng Thi Thơ viết theo điệu Tango, và có lẽ đây cũng là bài hát duy nhất được nhạc sĩ viết theo điệu Tango, nhưng lời lại rất buồn và pha chút sầu bi, vì ca từ đặc tả tâm trạng buồn da diết của một người lặng nhìn theo để tiễn người mình yêu lên xe hoa mà tan nát cõi lòng.
Năm ấy khi thu qua thềm, khi gió lạnh lùng ru êm Khi lá thu rơi bên hiên gieo từng giấc mơ triền miên Trong nắng thu xưa hơi buồn, tôi với một người phân ly Tôi tiễn em tôi ra đi trên đường pháo tươi nhuộm hồng.
Mở đầu bài hát là hình ảnh người con trai đứng lặng lẽ bên góc đường đưa mắt trông theo bóng dáng người con gái mình yêu lên xe hoa, rộn ràng trong tiếng pháo tươi nhuộm hồng đầy đường, từng xác pháo rơi xuống như xé nát con tim của một người thành từng mảnh vụn vỡ.
Một nỗi buồn tê tái, một hình ảnh xót xa, có nỗi buồn nào hơn khi chỉ biết lặng nhìn người mình yêu lên xe hoa với người khác. Cái buồn của cảnh trời thu lạnh lùng, từng cơn gió thu cuốn theo từng chiếc lá rơi rụng như làm lòng người càng thấm đẫm thêm cái nỗi buồn cô đơn bởi cái lạnh giá của trời thu.
Đôi khóe mắt em tươi cười Duyên dáng màu hồng lên môi Nhưng chắc chi em tôi vui Khi thầm thấy ai lệ rơi
Em bước lên xe đi rồi Nhưng có một người trông theo Nghe thấy trong tim chơi vơi Khi nhìn cánh chim phương trời
Đôi khóe mắt em tươi cười, xinh tươi, rạng ngời trong giây phút bước lên xe hoa để theo người. Nhưng em không biết rằng vẫn còn một người ở phía sau lặng nhìn theo mà lòng chơi vơi, như vô vọng mà nhìn cánh chim tung bay trên phương trời cao.
Chắc có lẽ em sẽ không vui khi biết được hình ảnh người xưa lặng theo mà từng giọt lệ rơi đưa tiễn mình về với hạnh phúc mới. Nên thế thôi, chàng trai chỉ biết âm thầm, lặng lẽ nhìn từ phía xa để không làm người con gái ấy phải bận lòng vì người xưa nghĩa cũ nữa.
Nhớ mùa thu ấy, là bài thơ hững hờ Đến mùa thu nay, thành bài ca muôn đời!
Không biết em tôi bây giờ, có thấy cuộc đời bơ vơ Không biết khi nghe thu rơi tâm hồn nhớ chăng ngày thơ Nhưng có nơi đây một người, năm tháng mộng lòng chưa vơi Ghi mấy cung tơ vô duyên mong gì tới nơi xa vời.
Nhớ mua thu năm ấy khi tình ta như là bài thơ hững hờ, nên em thấy cuộc đời bơ vơ. Còn mùa thu năm nay đã thành bài ca anh nhớ muôn đời, có lẽ bây giờ em đã thôi thấy đời bơ vơ. Không biết là khi nghe thu rơi em có nhớ về kỷ niệm của những ngày xa xưa mà đôi ta cùng nhau trải qua hay chăng. Nhưng em ơi, nơi đây chắc rằng có một người vẫn ôm mộng lòng chưa bao giơ vơi. Nhưng chỉ biết ghi vào mấy cung tơ những dòng tâm sự, cho vơi bớt nỗi buồn, không mong gì tiếng lòng này sẽ tới nơi xa vời ấy.
Trường Giang.