“Ngày nào em đến Áo em màu trinh Áo xinh là xinh Áo em trong trời buồn Là gió, là bướm, là hoa, là mây chiều tà…
Ngày nào em đến Nón em cầm tay Nón em màu mây Nón em sao thẹn thùng Kề tai để nói cùng anh một câu chuyện lòng…
Có bao giờ xóa nhòa tà áo trắng Hình dáng người em không ngóng chờ Một bài thơ đẹp thêm tình duyên trên nón em.
Rồi từ hôm ấy Nón em làm thơ Nón em dệt mơ Đã ghi trong cuộc đời Hình bóng người em mà anh ngàn năm đợi chờ…”
Nhạc phẩm HÌNH ẢNH NGƯỜI EM KHÔNG ĐỢI của cố nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đi vào lòng người qua biết bao thế hệ với hình ảnh chiếc nón lá và tà áo dài trắng rất đỗi thân thương Việt Nam. Người con gái trong tà áo dài kín đáo giản đơn mà lại rất thu hút ánh nhìn, khéo làm duyên với chiếc nón lá mộc mạc nhưng thấp thoáng nét mặt nghiêng nghiêng, nụ cười lấp ló khiến ai đó bắt gặp cũng không khỏi ngoái nhìn, ngẩn ngơ… Hình ảnh người con gái Việt duyên dáng, thướt tha, dạo dào tình cảm được nhạc sĩ khắc họa vào giai điệu rất tài tình và có gì đó khó tả cứ quyến luyến mãi hình bóng người em nhỏ mà ai đó trong số quý vị đã từng và vẫn còn ấp ủ lưu giữ góc nhỏ nào đó trong tim suốt những tháng ngày mộng mơ. Cho dù mai sau cuộc sống có thay đổi đến vô chừng và rất nhiều giá trị đẹp có thể sẽ dần mất đi, cá nhân mình tin rằng hình bóng tà áo dài truyền thống vẫn sẽ sống mãi trong lòng những người con nước Việt biết yêu cội nguồn.
“Tà áo trắng thơLàn tóc mơ Đường nghiêng xao xuyếnphố ngẩn ngơ Em về duyên dáng như hoa nắng Chở cả hồn tôi đến bao giờ.”
Hình bóng người em mà anh ngàn năm đợi chờ…
Anh Thy (Đoạn thơ st. chưa rõ tác giả.)