Hoa trắng thôi cài trên áo tím Từ ngày binh lửa ngập quê hương Luyến thương chan chứa miền quê mẹ Sông nước phù sa gợi ý tình.
Lâu quá không về thăm xóm cũ Để nhìn mây chiều nhẹ im trôi Để nghe khe khẽ lời em nguyện Đôi bóng vai kề một lối đi.
Từ khi giặc ruồng qua xóm đạo Mấy lần anh đến lối quen xưa Tìm tà áo em thơ Tìm màu tím tôi mơ Tìm hàng tre, cây đa xiêu đầu làng.
Pháo hồng đưa chuyến đò sang sông Áo tím ngày xưa đi lấy chồng Chuông đổ ngân vang hồi vĩnh biệt Đưa em về bến đục hay trong?
Hoa trắng thôi cài trên áo tím Tàn rồi bao kỷ niệm xa xưa Núi xanh, sông biếc còn rơi lệ Hoa trắng nay thành hoa cố nhân.
Hoa trắng thôi cài trên áo tím là bài thơ nổi tiếng nhất của nhà thơ Kiên Giang, đã được nhạc sỹ Huỳnh Anh phổ nhạc và được nhiều ca sĩ thể hiện rất thành công. Theo Kiên Giang: “Đây là tâm tình người trai ngoại đạo đối với cô gái có đạo. Mối tình học trò tinh khiết, ngây thơ, không nhuốm bụi trần. Năm 1944, tôi ở Cần Thơ học trường tư thục Nam Hưng, dốt toán nhưng giỏi luận chuyên làm bài giùm cho bạn cùng lớp, trong đó có NHcô bạn dễ thương thường mặc áo bà ba trắng, quần đen, mang guốc mộc. Có những buổi tan học lẽo đẽo đi theo sau NH. đến tận nhà cô ở xóm nhà thờ. Cách mạng nổ ra, không có tiền đi đò về quê, NH. biết ý gửi cho, rồi đi kháng chiến, gặp người quen trong đội quân nhạc nhắn: ‘Con Tám NH. vẫn chờ mày’. Năm 1955 tôi ghé ngang Cần Thơ, xin phép má của NH. tâm tình suốt đêm bên ánh đèn dầu huê kỳ. Sau đó tôi nghe tin NH. lấy chồng có con đầu lòng đặt tên là tên ghép lại của tôi và NH. vì thế chồng cô biết rất ghen tức. Chính vì lý do nầy tôi đổi bốn câu kết bài thơ này, giống như tống tiễn mối tình học trò trinh trắng. Kết trước là:
Xe tang đã khuất nẻo đời Chuông nhà thờ khóc tiễn người ngàn thu Từ nay tóc rũ khăn sô Em cài hoa tím trên mồ người xưa
thành cái kết:
Lạy Chúa! Con là người ngoại đạo Nhưng tin có chúa ở trên trời Trong lòng con, giữa màu hoa trắng Cứu rỗi linh hồn con Chúa ơi!
Năm 1999, hãng phim TFS Đài Truyền hình Thành phố có làm phim “Chiếc giỏ đời người” về sự nghiệp hoạt động văn nghệ của tôi, khi trở về Cần Thơ quay lại cảnh trường cũ, mới hay tin là NH. mất năm 1998. Tôi mua bó huệ trắng, ra thăm mộ NH. ở nghĩa trang Cái Su. Đúng là :
Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh Từng cài trên áo tím ngây thơ Hôm nay vẫn đóa hoa màu trắng Anh kết tình tang gởi xuống mồ”
Phúc Ben.