Về Ca Khúc “Hờn Anh Giận Em” Của Nhạc Sĩ Tuấn Lê

0
1

Vì cớ làm sao u sầu hỏi không thèm nói Vì cớ làm sao anh về mà em chẳng vui Anh đã dặn dò khi chưa cưới Mai mốt vợ chồng nên duyên mới Chớ nên bao giờ cãi nhau anh Bảy chị Tám chê cười.

Ðêm đêm anh đi không về Cô đơn trong căn nhà bé Tuần trăng mật mới không màng mà cứ mãi đi.

Thương anh má loang màu phấn Nhớ anh gương lược chẳng cần Ðời em con gái ví như hoa đào chờ đợi mùa xuân.

Em ơi! Em ơi! Lính lo đánh giặc ngoài xa Lính đâu có được ở nhà hờn anh trách anh tội quá! Tình em tuy lớn nợ nước nặng hơn Ráng đi! Thanh bình vợ chồng mình gần nhau luôn.

Anh ơi! Anh ơi! Có yêu mới khổ vì yêu Có yêu mới thiệt thòi nhiều Phòng loan thiếu chăn thừa chiếu Ðời trai trăm hướng phận gái một phương Vắng em anh đừng đèo bồng này nọ nghe hông!

Ðừng có hờn ghen khi cuộc đời anh là lính Mà lính đẹp trai sao khỏi nhiều cô nhìn anh Không có lửa tại sao nên khói oan ức gì mà phân bua mãi Ớt xanh cay nồng gái hay ghen thường là gái yêu chồng.

Anh đi lâu lâu mới về yêu thương cho nhau dài nhé Mười lăm ngày phép đi vèo buồn nhớ mang theo Yêu anh mới hay hờn dỗi dỗi như gia vị cuộc đời Bà con cô bác có chê hay cười đành chịu vậy thôi.

Hờn Anh Giận Em là một sáng tác rất nổi tiếng của nhạc sĩ Tuấn Lê. Ca khúc này đã được thâu âm lần đầu tiên vào đĩa nhựa Sóng Nhạc với hai giọng ca ăn khách thời đó là Hùng Cường và Mai Lệ Huyền, và cho đến ngày nay vẫn được thường xuyên được các ca sĩ trẻ sử dụng trình diễn trên TV hay các chương trình đại nhạc hội.

Về ca khúc này, chúng ta có thể thấy một hình ảnh thật đáng yêu khi anh lính đi về phép nhưng người vợ của anh lại không vui, nhìn có vẻ u sầu, nhưng khi anh lính hỏi tại sao lại buồn thì nàng lại ‘không thèm nói’.

Năng nỉ một hồi rốt cuộc nàng cũng bộc bạch những ‘uất ức’ trong lòng, khi chàng cứ đi chinh chiến miết ở miền xa nào đó, nàng cứ mãi cô đơn bên trong căn nhà tổ ấm của hai đứa. Nhớ và thương chàng da diết đến nỗi chẳng buồn trang điểm, nàng đẹp tựa hoa đào chỉ dành riêng cho chàng ngắm, nhưng mà hoa đào này mòn mỏi mãi chờ đợi chàng như chờ đợi một mùa xuân đang ở biệt phương trời nào.

Nhưng biết sao cho đành, tình cảm của em thì anh biết chớ, cảm nhận được đấy chớ, rõ nhiều là đằng khác. Nhưng em ạ, “quốc gia lâm nguy, thất phu hữu trách”, tình em tuy có lớn nhưng cái nợ với quê hương đất nước trong anh nặng hơn. Em gắng chờ vài năm anh cố gắng đi đánh giặc, khi thanh bình vợ chồng sẽ mãi gần nhau.

Thật vậy, ai từng yêu, đang yêu và đã yêu sẽ biết rõ nhất thế nào là khổ vì yêu. Đâu phải thời xưa mới hờn anh giận em đâu, mình thấy thời nay các cặp yêu nhau cũng hờn anh giận em hoài đấy thôi. Nhưng có yêu mới có nhớ và có thương mới có ghen, bà con cô bác có chê cười cũng đành chịu thôi. Ahihi.

Nhật Hà.

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận