Khi mặt trời vắng bóng Khi lời nguyền khuất lấp Nghe lạc loài kiếp sống sao mỏi mong
Như giọt buồn nước mắt Mưa ngại ngùng héo hắt Thương người về buốt giá trên đường xa
Bao là tình thắm thiết Cho giờ này nuối tiếc Thương nhiều rồi cũng cách xa mà thôi
Mưa từng ngày thiết tha Mưa bàng hoàng xót xa Còn mưa mãi giữa bơ vơ đắm trong mơ
Như mưa ngày nào thắm ướt vai em Như mưa ngày nào khuất lấp sao đêm Thương em ngày nào khóc ướt môi mềm
Thương nhau thật nhiều biết mấy tin yêu Cho nhau trọn tình dẫu có điêu linh Xa nhau trọn đời vẫn nhớ thương nhau!
Thương nhau ngày mưa, một sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ Nguyễn Trung Cang. Đây có thể coi là ca khúc được phổ biến rộng rãi của Nguyễn Trung Cang trong thời điểm còn gắn bó với ban nhạc Phượng Hoàng. Bản nhạc đã làm xao xuyến con tim của biết bao thế hệ sinh viên Sài Gòn thuở đó. “Như mưa ngày nào thấm ướt vai em, như mưa ngày nào khuất lấp sao đêm”… Điệu Slow Rock nhẹ nhàng vương vấn, dòng nhạc tựa những cơn mưa tuôn rơi đều đặn trên những khuông nhạc réo rắt.
Ca khúc này cũng được đánh giá là ít chất sầu tình nhất của Nguyễn Trung Cang. Nó trong sáng, thánh thiện như những cơn mưa chiều và có lẽ là rất phù hợp với tâm hồn tuổi trẻ đầy hoa mộng mới vừa chạm ngõ yêu thương của Nguyễn Trung Cang thời điểm đó. Từng được rất nhiều bạn trẻ Sài Gòn thể hiện lại trong những đêm không ngủ xuống đường biểu diễn tại các chương trình hát cho đồng bào tôi nghe, Thương nhau ngày mưa còn được ví von như hiện tượng làm chao đảo cả giới nhạc trẻ khi đó.
Đây là ca khúc đánh dấu sự thăng hoa đầu tiên của Nguyễn Trung Cang với định mệnh âm nhạc của mình. Khi cùng Phượng Hoàng lang thang khắp các phố phường, quán bar biểu diễn, giọng ca chính Elvis Phương của nhóm đã một lần nữa thắp lửa cho Thương nhau ngày mưa bằng giọng hát quái đặc biệt của mình. Tiếng ngắt dứt khoát của điệu Slow Rock và những trần tình chắp vá, không đầu không cuối của một tình yêu trai trẻ đã làm nên một trác tuyệt cho đến giờ vẫn đủ đánh thức tâm hồn của nhiều người yêu nhạc đang say ngủ.
Lý An.