“Thôi là hết anh đi đường anh Tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi Còn mong gì hình bóng xa xôi Nhắc làm gì chuyện năm xưa Cho tim thêm ngẩn ngơ…
Thôi là hết em đi đường em Từ nay sầu dẫm nát tim côi Vì sao trời đành bắt duyên em Lỡ làng cùng người em thương Lỡ làng cùng người em yêu…
Từ đây anh xin người yêu Đừng oán trách hay giận hờn vì anh Nếu trước chúng ta đừng biết Thì thương nhớ không về trong đêm nay…
Nhiều đêm chăn gối bên người không quen biết Sao tim em cảm thấy như cô đơn Tại em không nói, hay tại anh không biết Mà tình ta tan vỡ theo thời gian…
Thôi là hết, chia ly từ đây Người phương trời, kẻ sống bơ vơ Nhiều đêm buồn về chiếm tâm tư Nghe lòng mình còn thương ai, Nghe lòng mình còn yêu ai…”
Một nhạc phẩm trữ tình nổi tiếng khác của Nhạc Sĩ Lam Phương, TÌNH NGHĨA ĐÔI TA CHỈ THẾ THÔI đã được trình bày bởi rất nhiều tiếng hát, Nhạc Vàng một lần nữa xin phép được giới thiệu với mọi người. Bài hát nói về chia ly tan vỡ của một chuyện tình, nhưng người nghe nào tìm thấy sự đổ lỗi, căm phẫn hay trách hờn người xưa mà chỉ thấy len lỏi một nỗi buồn êm ái, tiếc nuối hoài niệm như tiếng thở dài giây phút buông tay rẽ đường đời hai lối.
“Thôi là hết, anh đi đường anh…” “Thôi là hết, em đi đường em…” “Thôi là hết, chia ly từ đây…”
Khi nghe tới đoạn: “Nhiều đêm chăn gối bên người không quen biết Sao tim em cảm thấy như cô đơn…” Bỗng dưng chạnh lòng nhớ đến mấy dòng thơ của .Kh. mà một người bạn thân thời con gái của mẹ tôi lén chép vào quyển nhật ký cho mẹ:
“Từ đấy, thu rồi, thu lại thu, Lòng tôi còn giá đến bao giờ Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ… Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời Ái ân lạt lẽo của chồng tôi Mà từng thu chết, từng thu chết, Vẫn giấu trong tim bóng ‘một người’…”
Chuyện trước mắt, chỉ một khoảnh khắc thôi lỡ buông tay, đã thành chuyện xa vời…
Anh Thy.