Chiều dừng quân anh ngắm mây lưng đồi Mơ về em giữa muôn hoa đua cười. Thương nhớ vơi đầy, gửi tình theo gió theo mây Cho dù cách biệt, tình mình vẫn không hề phai.
Nhìn hình em xinh mãi như thuở nào Thương làm sao nét trinh nguyên tươi màu Đôi mắt mơ màng là ngàn sao sáng trong đêm Thấy em vẫn đẹp và đẹp mãi trong lòng anh.
Đây chốn biên thùy đường hành quân gian nguy Gió sương không nề vì tình dâng quê hương. Tình yêu chúng ta đẹp hơn ước mơ Ai đang yêu, xa cách hỏi lòng không nhớ?
Xin chớ quên rằng trọn đời mình thương nhau Dẫu xa muôn trùng, tình này càng ghi sâu Dù xa cách nhau, lòng không đớn đau Khi quê hương đang chiến chinh dâng tràn lan.
Tiền đồn anh mưa gió mang lạnh về Anh tìm em giữa muôn bông hoa rừng Xem lá thư tình của người yêu chốn xa xôi Hỡi em gái nhỏ đừng buồn nhé khi chờ mong.
Rồi tình ta ngây ngất hương nồng nàn Trong ngày vui khắp non sông huy hoàng Khi ấy em là một nàng dâu mới xinh ngoan Chúng mình nói chuyện tình đẹp nhất trên trần gian…”
Không biết khi lắng nghe nhạc phẩm này, trong lòng mọi người sẽ mang tâm tư cảm xúc như thế nào? Riêng tôi, một cảm giác ngọt ngào khẽ len lỏi trong trái tim khi nghe những lời tâm tình rất đỗi trìu mến và nâng niu của người khoác chinh y dành cho người em gái nhỏ chốn xa xôi… Thương quá, phải không mọi người ơi…
Khi chọn hi sinh tình riêng bé nhỏ vì tình quê hương, những con người đang yêu đó đã động viên nhau, an ủi nhau, cùng mộng ước về một ngày vui mà “khi ấy em là một nàng dâu mới xinh ngoan”. Với những ai trọn đời thương nhau một cách chân thành, dù phải trải qua bao cách xa và gian truân của thời cuộc, dù là đến phút cuối duyên không trọn khi kẻ ở người đi vào vĩnh biệt, thì chuyện tình đó, với tôi vẫn là câu chuyện tình “đẹp nhất trên trần gian”.
“Thương nhau thật nhiều, biết mấy tin yêu. Trao nhau trọn tình, dẫu có điêu linh. Xa nhau trọn đời vẫn nhớ thương nhau…” …. Hỡi em gái nhỏ, đừng buồn nhé khi chờ mong…
Thương mời đại gia đình mình cũng thưởng thức nhạc phẩm trữ tình TRỌN ĐỜI THƯƠNG NHAU của NS Tuấn HảiBão Tố.