Em dấu yêu ơi anh đang quay về mười năm xa vắng Anh đã đưa em, đưa em đi tim một giấc mơ đời
Mười năm lạc loài phải không em Mười năm hận thù trĩu trong tim Ta trót vong thân , ta trót vong ân Mang tuổi hoa niên, làm kiếp lưu đầy.
Bóng tà ngả trên lưng đồi cỏ non Gió hiền thoáng vi vu hàng lau xanh Ngoài kia là đồng thơm hương lúa mới Bên lũy tre xanh ngả nghiêng hàng dừa Và đây là dòng sông ta thương mến, Soi bóng chung đôi những ngày ấu thơ
Anh sẽ đưa em, đưa em xa rời vùng mây tăm tối Anh sẽ đưa em, đưa em đi về, về lối trăng hiền
Còn ai đợi chờ nữa không em Còn ai dặn dò nữa không em Thôi hãy theo anh, men lối ăn năn Ta thoát cơn mê cùng dắt nhau về.
Nói về cảm hứng sáng tác và cái tên đặc biệt của ca khúc Vó Ngựa Trên Đồi Cỏ Non, nhạc sĩ Giao Tiên chia sẻ: “Lúc sáng tác ca khúc này tôi tự ví bản thân như một chú ngựa trên thảo nguyên rộng lớn đang đi tìm người bạn đời. Tôi giải phóng tâm hồn mình trước những quan niệm, hình ảnh cũ và thả hồn vào một thế giới trừu tượng khác để âm nhạc được bay bổng, mới lạ hơn. Thật sự ca khúc này có ca từ rất dễ hát, phù hợp với mọi hoàn cảnh nên may mắn được đông đảo khán giả yêu thích”.
Phúc Ben Tổng Hợp.