Mùa Xuân Đầu Tiên của nhạc sĩ Tuấn Khanh là một ca khúc nhạc vàng, viết về mùa xuân khá nổi tiếng ở miền nam Việt Nam vào những năm 1966. Trước 1975, hầu hết các bản nhạc xuân đều là những nhạc khúc nhẹ nhàng nhưng lắng sâu và xoa dịu lòng người nơi hậu phương, cũng như làm ấm lòng người chiến sĩ… bởi những cuộc chia ly và khói lửa giao tranh vẫn còn.
Khác với các bài nhạc xuân trong thời binh lửa ấy, Mùa Xuân Đầu Tiên của Nhạc sĩ Tuấn Khanh là một trong số ít ca khúc những ca khúc nhạc xuân, viết về sự đoàn tụ của người lính cùng gia đình và người thân trong thời ly loạn. Không những thế, bài hát còn là nỗi mong chờ của những con người sống trong thời chinh chiến, để rồi vỡ òa và hân hoan trong những ngày xuân sum họp và đoàn viên.
Mùa Xuân Đầu Tiên lần đầu được trình diễn bởi ca sĩ Hoàng Oanh, rồi đến ca sĩ Dạ Hương (trong album Shotguns Xuân 72 của băng nhạc Nguồn sống – 1972).
Bao nhiêu thương nhớ gom nhặt đầy anh trở về thăm em Bao lần ngồi thâu đêm nghe mùa Xuân vừa đến Anh ơi hoa thắm rơi ngập đường trời nắng xế vương vương Lòng nhớ tới anh luôn khi chiều tàn chim gọi đàn.
Vẫn điệu Boléro quen thuộc, thế nhưng ở Mùa Xuân Đầu Tiên của Nhạc sĩ Tuấn Khanh lại gợi lên những cảm xúc hân hoan vui sướng của một mùa xuân sum vầy. Có một chút nuối tiếc về những ca khúc viết về mùa xuân cho lính, dường như họ chưa bao giờ dừng nhiệm vụ để trở về đón tết quê nhà bên người thân, từng mùa xuân qua chỉ là những lời hứa anh sẽ về bên em, con sẽ về bên mẹ, cha sẽ lại về… và mùa xuân có đẹp đến đâu cũng vẫn để lại đâu đó những nỗi niềm tiếc nuối riêng.
Để thỏa lòng chiến sĩ, nhạc sĩ Tuấn Khanh đã thay các anh lính gom góp bao nhiêu thương nhớ của những mùa chia ly, để các anh được trở về thăm em, thăm quê hương… Các anh sẽ không còn những lần ngồi thâu đêm lắng nghe mùa xuân về nữa, mà anh sẽ được tận hưởng một mùa xuân thật sự. Anh sẽ được ngắm hoa mai rơi ngập phố phường và nắng xuân vương vương trên khắp quê hương, từng đàn chim sẽ hát khúc hoan ca lòng người vẫn luôn nhớ tới anh.
Click vào hình để nghe ca sĩ Hương Lan hát Mùa Xuân Đầu tiên.
Em ơi đôi lúc nghe lòng buồn trên sườn đồi thông xanh Sương phủ đầy vai anh canh tàn trăng mờ ánh Long lanh sao rớt vương đầy trời dòng cát trắng bao la Chờ sáng đến chim ca cho đường dài cũng không xa.
Những ca từ mang đậm chất Tuấn Khanh, làm cho Em Đã Thấy Mùa Xuân chưa trở nên thi vị và nên thơ. Dẫu biết rằng sáng mai này, anh lính chinh chiến bao năm tha hương sẽ được trở về quê hương đón một mùa xuân thanh bình, mà với anh đó là một mùa xuân thật sự và là mùa xuân đầu tiên. Thế nhưng, đôi lúc anh vẫn nghe lòng buồn mênh mang, bởi có lẽ anh vẫn chưa tin đây là sự thật, khi những mùa xuân chia ly vẫn còn đó và mùa đoàn viên vẫn tưởng chỉ có thể đến trong giấc mơ. Nhạc sĩ Tuấn Khanh đã khéo léo che đậy nghệ thuật so sánh, ở đây ông dùng cách so sánh ngày và đêm cũng như những hình ảnh đẹp long lanh của mùa xuân nơi chiến địa, với ánh trăng mờ ảo cùng những ánh sao rơi… của trời đêm bao la nhưng người lính chỉ cảm nhận được sự cô đơn giá lạnh như những giọt sương phủ trên vai anh. Anh mong chờ sáng đến, để nghe rõ từng tiếng chim ca với anh đường về quê hương dù dài nhưng không xa.
Click vào hình để nghe Dạ Hương hát Mùa Xuân Đầu tiên.
Người yêu ơi! Biết chăng anh về? Người yêu ơi! Nhớ chăng lời thề Anh say sưa nhịp bước trên hè Anh nâng niu nụ hoa vừa hé Đôi môi xinh người em nhỏ bé mộng mơ.
Mùa Xuân ơi! Biết tôi yêu đời Mùa Xuân ơi! Nói sao nên lời Em ơi em, dù nhớ vơi đầy Bao lâu nay, đợi nhau là mấy Em đâu ngờ bến bờ hạnh phúc là đây.
Giai điệu rộn rã, sướng vui ở điệp khúc, làm hình ảnh anh lính như trẻ hóa, để sống trong những hân hoan cùng mùa xuân đầu tiên của đời mình. Anh say sưa nhịp bước trên đường về, anh tự hỏi mình liệu người yêu có biết anh về và nàng có nhớ những lời thề và hẹn ước năm nào? những hẹn ước về mùa xuân sau anh sẽ về? em ơi em bao lâu nay chờ đợi nhau là mấy… cuối cùng đôi tình nhân ấy cũng về lại bên nhau để đón mùa xuân đầu tiên và đây là bến bờ hạnh phúc vô biên.
Click vào hình để nghe Ngọc Minh hát Mùa Xuân Đầu tiên.
Anh ơi! Xuân đến bên thềm rồi nhắp rượu hồng vơi đi Hết rồi mùa chia ly cho tình Xuân vừa ý Xin yêu thương đến đôi bạn hiền để xóa hết cô đơn Rồi quyến luyến nhau hơn cho người em thôi giận hờn.
Mùa xuân đã đến bên thềm nhà, và cuối cùng người lính đã thực sự trở về đón xuân cùng người thân, hết rồi những mùa chia ly để mùa xuân vừa ý anh, ý tôi… có thể nghĩ đây là cách đáp trả khéo léo của nhạc sĩ Tuấn Khanh dành cho những nỗi cô đơn của lính, nhất là những người yêu của lính. Để những lứa đôi yêu nhau xóa hết những nỗi cô đơn rồi quyến luyến nhau hơn và nhất là những người em thôi không còn giận hờn.
Click vào hình để nghe Tâm Đoan và Tiến Dũng hát Mùa Xuân Đầu tiên.
Xuân nay ta chúc cho mẹ già vui vườn cà thêm hoa Vui ruộng đồng bao la tóc bạc phơ đẹp quá Xin yêu thương đến vơi hận thù để tiếng hát hôm nay Người chiến sĩ mơ say bên đàn trẻ bé thơ ngây.
Cuối cùng nhạc sĩ Tuấn khanh đã vẽ nên một bức tranh xuân bình yên, với những vườn cà thêm hoa và ruộng đồng bao la… ôi đẹp quá. Người con xa quê đã về, bao năm chinh chiến lần đầu tiên anh cởi bỏ lớp áo chinh nhân, để mặc lên chiếc áo mới ngày xuân. Anh nhẹ bước cùng người yêu đi chúc tết mẹ già, lòng anh mơ say bên những đàn trẻ bé thơ ngây và mùa xuân đầu tiên đã thực sự về trong anh. Một mùa xuân yêu thương đã làm vơi đi những hận thù và Mùa Xuân Đầu Tiên của nhạc sĩ Tuấn Khanh là một mùa xuân mang đậm tình người../.
Biên Soạn: Hai tứ 1964
Tìm kiếm phổ biến:
- https://www nhacbolero net/mua-xuan-dau-tien-khuc-nhac-doan-vien-cua-nhac-si-tuan-khanh html